Mẹ già chẳng ngã đôi vai,
Đôi tay rám cháy đêm dài lo toan.
Vì con manh áo chẳng tròn,
Ngày đêm vất vả héo mòn xác thân.
Chỉ mong con lớn thành nhân,
Bao nhiêu cực nhọc chẳng cần quang tâm.
Gió sang mưa nắng giãi dầm,
Miếng ăn khổ sở tình thâm mẹ nhường.
Thấy con vui vẽ thì thương,
Trong lòng cũng bớt lo lường trước sau.
Nghiêng nghiêng trước ánh đèn dầu mẹ ru.
Giang trường đã trãi mấy thu,
Đôi vai sờn bạc mây mù giăng co.
Mái tranh hui hắt ai lo,
Cho con thơ ấu co giò nằm im.
Cho con đôi mắt lim dim,
Ngủ ngon trên chiếc võng tiên cuộc đời.
Na Đề Kim Cang
Na Đề Kim Cang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét